Mật Tông Thiên Đ́nh - Điểm Đạo
10/2/2017
Motcoidive:
Đầu tiên cho con bày tỏ ḷng vui mừng khi được
biết Hoasentrenda!
Con vốn cũng được đọc được nghe (tuy rằng nhiều
lúc chưa hiểu) về Phật giáo.
Con thấy cần phải tu tập thôi. Nhưng thật sự
chưa biết tu cái ǵ và tu như thế nào.
Lang thang trên internet ở một diễn đàn vào một
ngày nọ con có nhận được một tin nhắn của một member đại loại nói:
con có duyên với trời phật thánh thần, nên tu mật tông và cho con
địa chỉ yahoo liên hệ để hướng dẫn làm lễ "điểm đạo"
V́ bản tính hiếu kỳ con cũng đă liên lạc là có
trao đổi nhưng chưa làm lễ ǵ hết và con bảo rằng: đây là vấn đề lớn
để con suy nghĩ.
Con cũng đă t́m hiểu th́ h́nh như đạo này là
mật tông thiên đ́nh. Bản thân thấy cũng hay nhưng có phần "may rủi".
Mà bản thân con trách nhiệm gia đ́nh c̣n nặng nề, chưa dám "chơi"
mạo hiểm.
Vậy con xin mạn phép các thầy cho con lời
khuyên có nên theo và làm lễ "điểm đạo" này hay không.
Nếu không th́ nên tu cái ǵ và phương pháp tu
từng bước ra sao?
Con cám ơn trước các thầy và các bạn rất nhiều.
Tibu:
Điểm đạo là một động tác
rất là xa lạ trong Đạo Phật. Đọc nguyên cuốn sách Đức Phật và Phật
Pháp lại không thấy nói đến chuyện này.
Thực tế, tibu có thấy là
sau khi được Điểm Đạo th́ những người này tự có những cử động tay
chân như bắt ấn, có khi lại phát ra những âm thanh kèm theo những cử
động toàn thân như là nhảy múa, ca hát... những chuyện này khi người
này không thích tập nữa th́ thôi: Tất cả đều ngưng. Nhưng khi nghĩ
tới chuyện tập tiếp th́ toàn thân lại cử động và chuyện ca hát, nhảy
múa, đánh vơ,... lại xảy ra.
Khi bị như vậy th́ đôi
lúc, người tập cũng hiểu là bài tập sắp hết, và quả nhiên là sau đó
th́ ngừng. Nhưng hễ tác ư là muốn tập tiếp th́ lại tiếp tục như
thường.
Khi được hỏi là tại sao
mà làm như vậy th́ hầu hết đều trả lời là:
Không Biết Tại Sao. Cứ
thả lỏng là thân thể tự cử động, miệng tự ca hát những âm thanh lạ
và rất là mạnh. Hoặc có khi là tụng kinh gơ chuông bằng cái cáng! Và
gơ không theo từng âm thanh (như trong chùa) mà cứ gơ liên tục theo
vận tốc rất là nhanh, trong khi miệng th́ tụng một ngôn ngữ rất là
lạ. Và bài này được gọi là "Tâm Kinh" (không phải là Bát Nhă Tâm
Kinh). Nhưng người này đọc th́ lại khác người kia, không thấy hai
người đọc giống nhau bao giờ. Người yếu bóng vía khi nghe đọc th́ bị
nhức đầu vô cùng...
Khi hỏi th́ người tập
được yêu cầu là quay về một hướng nào đó và đọc câu cầu nguyện như
vầy như kia, sau đó là chắp tay lại và đưa lên khỏi đầu và thả lỏng
thân thể ra và thân thể tự động cử động!
Hoặc là đứng trước bàn
thờ Tổ và cầu nguyện như vầy, như kia, hoặc là đọc câu thần chú này...
Hoặc là thầy đứng đằng sau để đọc chú hộ tŕ. Hoặc là có khi thầy
cho nhai những hột ǵ đó có vị cay cay... Hoặc là đôi khi lại cho
uống bùa...
Kết quả:
Tất nhiên cũng có người
bị cục cựa liền, và cũng có khi lại có những người tuy là đă làm đủ
thứ như trên nhưng cũng chả có chuyện ǵ xảy ra: Có nghĩa là người
này không bị ǵ cả! Vẫn đứng im như thường và chẳng thấy hoặc là cảm
nhận ǵ cả!
Những người này được gọi
là cứng bóng vía và phương pháp này không làm ǵ được. Và coi như là
tà đạo và loại trừ khỏi môn phái.
Tibu lăn lộn như vậy th́
thấy cũng đă nhiều, nhưng cũng như mọi người khác: Tibu chẳng hiểu
ǵ cả!
Cho tới khi tu hành lên
Tứ Thiền Hữu Sắc th́ tibu mới thấy lại được chuyện ǵ thật sự đă xảy
ra!
Một khi đă thấy th́
chuyện thành ra đơn giản:
Nghi thức này nọ chỉ có
một công dụng độc nhất là: Đục
thủng hào quang và tạo thành một đường
để những chúng sanh sau đây có thể nhập vào thân thể của nạn nhân
này:
1. Dỏm nhất là Điện Thần
Nhân, với biểu hiện là đánh vơ, vẽ bùa, đọc thần chú, không có
chuyện thuyết pháp, làm thơ.
2. Một số Quỷ Thần với
biệt tài: Đánh vơ, viết Bùa, cho Ngải, chữa bệnh, châm cứu... Nhưng
cũng không có khả năng thuyết pháp.
3. Hay nhất là Tha Hóa Tự
Tại: Loại này không có chuyên khoa nhất định, có thể tự xưng là Quan
Thế Âm, Ngay cả Phật A Di Đà... Có khả năng làm thơ, thuyết pháp,
đọc "Tâm Chú", chữa bệnh, châm cứu, đánh vơ, và đánh lộn tay đôi với
người bị quỷ nhập.
Một số lư luận theo kinh
sách Đạo Phật về chuyện này:
1. Tự thắp đuốc lên mà đi:
Đây là lời nói cuối cùng
của Đức Phật Thích Ca trước khi nhập Niết Bàn.
Ngài đă nói rơ ràng như
trên mà sao c̣n có chuyện nhập vào xuất ra là tại sao?
Sở dĩ c̣n là tại v́ có
hai quan niệm rơ ràng về Tâm Linh:
1.1. Quan niệm Á Đông:
Không có chuyện nhập vào xuất ra, mà chỉ có chuyện người này đă làm
được th́ người kia cũng làm được. Họ quan niệm rằng: Những người có
khả năng trên chỉ là người lên đồng.
1.2. Quan niệm Âu Châu:
Hễ mà người nào tự dưng mà có những hành động khó hiểu như tibu đă
tŕnh bày sơ lược ở trên, th́ đều được coi là thánh hết...
2. Để ư chỗ này:
2.1. Chính ḿnh đi học,
chính ḿnh đi làm có bằng cấp hẳn hoi như là Bác Sĩ, Kỹ Sư,... Mà
theo quan niệm của Đạo Phật, Ngài lại cho đó là Vô Minh!
2.2. Th́ thử hỏi những
câu thuyết pháp, những thế vơ, những bài thuốc từ Thiêng Liêng đưa
cho lại hoàn toàn không phải do công lao học hỏi tu hành mà ra! Mà
chỉ là kết quả của cách nhập vào xuất ra th́ Ngài gọi là ǵ?
Vô Minh to tổ bố!
Hay là càng Vô Minh hơn
nữa!
Và dĩ nhiên dùng cái Vô
Minh nặng nề này mà tu học th́ chừng nào mới Minh được?
"Đọc cho kỹ, suy nghĩ
cho kỹ, hỏi cho kỹ và làm cho thật là kỹ th́ may ra mới tới đích
được." Tibu
Hết

Trích dẫn từ đạo tràng hoasentrenda:
http://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=5024.msg20812#msg20812
[Đầu
Trang] [Tập
Tin] [Home] |